Không bàn cãi nhiều nữa, được làm điều bạn muốn làm luôn là điều tuyệt vời nhất trong những điều tuyệt vời!
Ngày xưa tôi cứ nghĩ hạnh phúc phải là những con điểm cao, những lần được thầy cô khen ngợi này nọ. Nhưng thực sự giờ mới thấy ngày xưa mình hạnh phúc nhiều hơn thế. Hạnh phúc vì chỉ tới trường ngày một buổi, buổi còn lại được chạy đi chơi long nhong với đám bạn, làm bất cứ điều gì mà một đứa trẻ được làm và được mắc sai phạm. Hạnh phúc vì giờ vẫn còn những ký ức về ngày nắng thả diều thong dong, chiều mưa nhưng vẫn dầm mưa chơi bi, gụ, đá banh. Nghĩ đến mấy chục năm nữa, chắc hình ảnh như vậy không còn trong tâm trí đám nhóc ngày nay. Hạnh phúc của mình sẽ còn là cổ lỗ xỉ.
Cuộc sống là tương đối, hạnh phúc cũng tương đối. Chỉ khi sực nhớ lại, có những ngày hạnh phúc đã qua…
Những hạnh phúc đã qua của chúng ta như là một vai diễn, ta đã làm tròn vai và là một diễn viên giỏi, ta được một hạnh phúc tràn đầy. Và hàng ngày, hàng giờ, từng gia đình, từng cặp phụ huynh và đứa trẻ đang diễn những vở kịch nhàm chán của xã hội. Tôi không biết chân lý đích thực của học tập thời nhỏ giáo dục là gì nhưng:
-
Con điểm cao ba mẹ mới vui
-
Trò học tốt tất cả mọi môn thầy cô mới được lao động tiên tiến
-
Lớp thành tích tốt trường mới đạt xuất sắc
-
Và xa hơn nữa là quốc gia xóa mù chữ dân tộc mới văn minh
Đâu đó tôi thấy có những đứa trẻ chỉ biết học, ngoài học chỉ có… học, và học. Chúng học ngày và cày đêm. Chúng bị những cỗ máy phụ huynh cứng nhắc dồn thúc học hành. Chúng bị những đám bạn, con của những phụ huynh khác, sẵn sàng chê bai chúng khi chúng bị điểm thấp. Chúng còn bị thầy cô rầy la khi không đạt được điểm cao. Và chúng thấy vô cùng bất hạnh. Hạnh phúc của những trẻ ấy như tôi lúc còn nhỏ là điểm cao, không được điểm cao chúng thấy thất bại.
Những người đang đọc bài viết này, bạn và tôi trong cuộc đời đã trải qua bao lần hạnh phúc và mấy lần đắng cay? Có bao nhiêu bạn đang cảm thấy hạnh phúc vì mình đang đi trên một con đường khác hẳn với định hướng của gia đình và xã hội? Bạn có cảm nhận được hạnh phúc thực sự khi bạn dám mơ ước và làm tất cả để thành công? Nếu bạn đang là người thành công vì học vấn, bạn có thấy xung quanh bạn cũng có nhiều người thành công, có khi hơn bạn nhưng học vấn không bằng bạn thời phổ thông? Tất cả điều đó để nói lên rằng, thành công không chỉ đạt được ở người học vấn cao, và giáo dục không phải là những con điểm.
Người bị điểm 1 môn toán không bị chửi là đồ vô giáo dục, nhưng người đạt điểm 10 môn đạo đức mà hay văng tục chửi thề thì chắc hẳn là vô giáo dục rồi. Tại sao ở nhiều quốc gia tiên tiến thì điều kiện xét học bổng ngoài thành tích học tập phải cần có điều kiện cần là hoạt động phong trào và thể dục thể thao? Tại sao một thế hệ trẻ đang dần yếu ớt, ích kỷ và sẵn sàng bùng phá?
Chúng ta bị xã hội cuốn theo luồng suy nghĩ tiêu cực, ta không muốn con ta thua bạn bè, ta không muốn bị muối mặt khi đi họp phụ huynh, ta muốn giáo viên chăm sóc con ta kỹ hơn…ta muốn những điều mà con ta “chưa chắc” muốn! Ta đâu biết rằng, con ta có thể là một thiên tài hội họa, cũng có thể sẽ là một rapper lừng danh, đâu chừng có thể đem về huy chương vàng môn thể thao nào đó cho Việt Nam.
Một điều chắc là, hãy để trẻ phát triển một cái tự nhiên và toàn diện. Khi trưởng thành thì nó sẽ thấy hạnh phúc vì tuổi trẻ đã được học những điều chúng muốn học, làm những điều đúng theo đam mê và không vi phạm pháp luật.
Bs Nguyễn Thái Duy
Xem bài viết “Cuộc sống và những điều tương đối”
Để lại một phản hồi Hủy