11. Mạng xã hội và công kích cá nhân

Nụ cười chiến thắng
BS. Đăng Minh Hiệu cạo đầu chuẩn bị lên đường chi viện cho tâm dịch Bắc Giang

Tại sao lại công kích?

Tối hôm qua tình cờ thấy được post này của một bạn trong kết nối. Tôi nhìn bức ảnh một lát, đứng trên góc độ là một người đã từng chơi nhiếp ảnh, tôi thấy thật đẹp. Lúc ấy tôi cũng chưa đọc báo chí, nên không biết bức ảnh này từ đâu ra.
Xong công việc cũng khá trễ, tôi lại lướt fb và thấy có hai luồng ý kiến:
  •  Tấm ảnh đẹp, nhân văn, nụ cười thân thiện, thông điệp rõ ràng.
  •  Tấm ảnh đẹp, mang màu sắc PR, lo lắng cho công việc của anh bác sĩ trong bức ảnh khi được cộng đồng mạng xã hội đặt quá nhiều niềm tin, về thông điệp chống dịch không có gì đáng để nói so với bậc tiền bối đã và đang tham gia chống dịch.

Tôi xin đưa ra quan điểm cá nhân của mình.

  • Trong giai đoạn này, cũng như giai đoạn đánh giặc, cái quan trọng nhất là tinh thần.

Tinh thần vì nước, vì dân, và sẵn sàng xung kích. Ở nhà là thương dân, thực hiện 5K là nghĩa tình với làng xóm, và tham gia bất kỳ mặt trận nào để giúp nhân dân và đất nước nâng cao tinh thần chống giặc Covid là một chiến sĩ. Tôi chưa biết anh tới nơi làm nhiệm vụ như thế này, nhưng trên mặt trận truyền thông, nụ cười của anh đã chiến thắng.
Tôi không hiểu team truyền thông ở bệnh viện khác nghĩ gì, nhưng team truyền thông của BV Đại học Y Dược đã gởi được thông điệp tới hàng triệu con tim.
  •  Trong giai đoạn này, hãy đừng kể công đóng góp

Nếu kể công, tôi nghĩ người mà ngày đêm phải oằn mình đi lấy mẫu, chốt trực, hoặc trực tiếp điều trị cho bệnh nhân thì sẽ được kể công trước. Sau đó tới các đội ngũ chuyên gia từ các giáo sư tiến sĩ đang nghiên cứu về kỹ thuật phát hiện, phác đồ điều trị. Bất kể là bệnh viện lớn hay bệnh viện nhỏ; cử nhiều hay cử ít nhân viên tới tuyến đầu chống dịch; nhân viên là chuyên gia hay là người lấy mẫu đều đáng trân trọng.
Giống như kiểu ra trận, cho dù là chỉ huy hay lính cũng đều có 2 thứ: vì mục tiêu chung, và có khả năng tử trận bất cứ lúc nào. Cho nên công bằng mà nói, đừng so sánh đóng góp giữa bệnh viện này với bệnh viện khác, giữa đội này với đội khác, giữa hình thức truyền thông này với hình thức truyền thông khác. Mọi sự so sánh đều là khập khiễng.
Hãy mong cho anh bác sĩ trong hình làm việc tốt, an toàn, giúp được càng nhiều người dân càng tốt.
  •  Hãy nhìn mọi thứ theo hướng mở hơn

Nếu như chúng ta trong hoàn cảnh được cử đi, thì chúng ta có vui vẻ đi làm nhiệm vụ không? Còn nếu như xung phong đi thì có bao nhiêu người trong chúng ta sẽ sẵn sàng xung phong lên tuyến đầu?
Cho nên, hãy nhìn nhận những đóng góp ban đầu hết sức to lớn của anh, hơn là trông mong theo kiểu “chờ xem, nó làm được gì khi tới đó”. Liệu có công bằng với tinh thần “đất nước trên hết” của anh không?
Hãy mở hơn, và hãy nhìn và đón nhận những điều tốt đẹp để những thái độ tích cực luôn được lan tỏa cho những người bạn xung quanh chúng ta.
  • Nụ cười tự tin chiến thắng

Nếu được bình chọn tấm ảnh đẹp của nhân viên y tế trong phòng chống dịch, tôi vẫn bình chọn cho tấm ảnh chỉ vì lý do duy nhất: tâm thế sẵn sàng hiện rõ qua nụ cười tự tin chiến thắng.
HCM 30/05/2021

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*